
The Fantastic Four: First Steps (Bộ Tứ Siêu Đẳng: Bước Đi Đầu Tiên) là bom tấn mở đầu Kỷ nguyên anh hùng thứ 6 của Vũ trụ Điện ảnh Marvel. Cốt truyện thiếu nhiều pha bùng nổ, một vài nhân vật chưa được khai thác trọn vẹn; song bộ phim vẫn khiến người xem nán lại—nhờ bối cảnh được dàn dựng đậm chất vị lai, phục trang thiết kế tỉ mẩn và hiệu ứng thị giác đủ để biến cả Manhattan thành một giấc mơ retro-futurism sống động.
Trong vũ trụ song song Earth-828, Manhattan thập niên 1960 khoác lên mình một diện mạo vừa quen vừa lạ—như thể khu vui chơi Tomorrowland của Disney bước ra đời thực: xe hơi biết bay, tên lửa kiểu Flash Gordon, robot chế tạo robot, ghế mid-century modern đặt giữa kiến trúc space-age, và kiến trúc đậm chất space-age.
Trong cuộc trò chuyện với tờ New York Times, nhà thiết kế sản xuất Kasra Farahani tiết lộ rằng đội ngũ nghệ sĩ và nhà thiết kế đã đào sâu vào những chiếc concept car táo bạo, kiến trúc modernist, truyện tranh xưa đăng định kỳ trên báo, và cả kho tư liệu NASA—để xây dựng nên thế giới retro-futurism vừa ảo vừa thực, vừa vị lai vừa hoài niệm trong phim.

“Chủ nghĩa retro-futurism vốn có chút hài hước và ngớ ngẩn” Farahani nói. “Chúng tôi muốn vượt qua lớp vỏ đó—giữ lại những chi tiết nguyên mẫu đắt giá, cũng như các biểu tượng thị giác đặc trưng của thời đại—nhưng gọt bỏ những gì không còn hợp thời để chưng cất thành một phiên bản tinh tế hơn của chủ nghĩa vị lai giữa thế kỷ.”
Phòng khách Baxter Building

Trong vũ trụ Marvel, Baxter Building vừa là nhà vừa là tổng hành dinh của Fantastic Four. Bên trong phòng khách có đẩy đủ tiện nghi gồm phòng thí nghiệm, bãi đáp máy bay, phòng gym. Phiên bản đặc biệt trong bộ phim mới được Farahani lấy cảm hứng từ kiến trúc sư Eero Saarinen (TWA Flight Center tại sân bay Kennedy) và Oscar Niemeyer (Nhà thờ Brasília).
Điểm nhấn của căn phòng chính là một cái hố khoét tròn, trang trí thêm sofa để cả nhóm họp mặt trò chuyện, và được nhuộm sắc xanh đặc trưng của Fantastic Four. Trong khi đó, cầu thang uốn cong và sàn lát thảm lấy cảm hứng từ Trụ sở Đảng Cộng sản Pháp ở Paris—thiết kế bởi kiến trúc sư Brazil Oscar Niemeyer.

Để căn penthouse giữa New York thêm ấm áp, Farahani đã dùng thêm nhiều chất liệu tự nhiên thường thấy trong phong cách midcentury modern ở bờ tây : gỗ, cây xanh, đá phiến. Hoàn thiện căn phòng là lò sưởi hai mặt—một bên sưởi, mặt kia là TV; một tác phẩm nghệ thuật treo mobile đa sắc lấy cảm hứng từ nhà điêu khắc Alexander Calder; và chiếc womb biểu tượng của kiến trúc sư Eero Saarinen đặt cạnh khu nghe đĩa than.

Fantasticar

Ra mắt lần đầu năm 1962 qua nét vẽ của hoạ sĩ Jack Kirby, chiếc Fantasticar nguyên bản trông như “bồn tắm bay”. Trong First Steps, đội ngũ thiết kế đã bỏ qua sự ngây ngô đó, hướng đến hình khối khí động học hơn, gợi nhớ những chiếc concept car Mỹ giữa thập niên 60 như General Motors Firebird IV. Phiên bản mới mảnh mai, mui bong bóng trong suốt, ghế trước và đèn hậu mô phỏng buồng lái—đồng thời kiêm luôn vai trò phản lực.
Các nhà làm phim đã chế tạo hai phiên bản cho bộ phim. Bản chính có cửa trượt và cảm biến an toàn để các anh hùng (kể cả Thing cục mịch) dễ ra vào. Bản stunt dành cho cảnh hành động, mất 22 tuần để hoàn thiện, trang bị động cơ điện mạnh 450 mã lực tương đương, cùng hệ dẫn động cầu sau.
Không chỉ biết bay, Fantasticar còn trông “ăn chơi” hơn với lốp trắng bóng bẩy, đầu tua-bin mạ chrome sắc nét như viên đạn, và hàng ghế trước sau mở rộng linh hoạt để vừa vặn với khổ người của Thing.
New York City

Ở Earth-828, Manhattan được tái định hình bởi chính thủ lĩnh Reed Richards, hay còn gọi là Mister Fantastic. Trong vũ trụ song song này, Tòa nhà Chrysler và Tòa nhà Empire State đứng cạnh các tòa nhà chọc trời, mái vòm như bước ra từ bìa tiểu thuyết khoa học viễn tưởng giật gân thập niên 50. Các họa sĩ lấy cảm hứng từ loạt tranh báo “Closer Than We Think!” của Arthur Radebaugh (1958–1963) để mô tả những viễn cảnh như bưu tá dùng tên lửa hay khai thác mỏ trên Mặt Trăng.

Các nhà làm phim cũng đã lắp đặt một hệ thống đường ray đơn (monorail) chạy qua trung tâm thành phố, giữa những biển quảng cáo cổ điển của Canada Dry, hay kẹo cao su Wrigley’s Spearmint. Trên phố, bộ phận đạo cụ đã kết hợp những chiếc xe cổ điển (một chiếc bán tải Ford, một chiếc Volkswagen Beetle cổ điển) và những chiếc xe caro cổ điển của New York với những chiếc xe bong bóng (bubble car). “Sự tương phản giữa yếu tố siêu anh hùng và thế giới có vẻ khả thi giúp mọi thứ vừa kỳ ảo vừa gần gũi,” Farahani nói.